Wednesday, October 23, 2024
spot_img

Bài Nổi Bật

spot_img

Bài Viết Mới

Thành Phố “Chạm Đến Mây”

Ban Truyền Thông

«Chạm đến mây» là tên của thành phố hiện đại nhất thế giới. Nó hiện đại đến nỗi người ta chẳng còn gì để mà phát minh ra nữa. Trên những con đường, người ta chỉ gặp toàn rô-bốt. Không có thầy thuốc, chẳng có thầy giáo, chẳng có lính cứu hỏa, cảnh sát, cũng không có thợ điện tử… Mọi sự đều do các loại rô-bốt đảm trách. Nếu ai đó bị bệnh thì đã có rô-bốt chăm sóc. Nếu muốn mua thứ gì, người ta sai rô-bốt đi mua. Những đứa trẻ đều có một con rô-bốt cùng học và một con khác để vui chơi.

Những cư dân chẳng hề biết nhau, bởi họ chẳng bao giờ ra khỏi nhà. Tất cả những gì họ cần đều có trong nhà của mình; họ có hầu như mọi sự. Có một điều duy nhất mọi người cần mà họ lại không có, đó là niềm vui. Dấu hiệu đặc trưng của căn bệnh này là sự buồn rầu. Những bác sĩ rô-bốt không biết chăm sóc căn bệnh này. Mọi người đều buồn và chẳng ai biết đến cười là gì. Thành phố «Chạm đến mây» đã có thời là như thế !

Ngày nọ, có một chàng trai đến thành phố«Chạm đến mây». Cậu được cử đến thành phố này để học cách phát minh ra những thứ văn minh nhất cho thành phố của mình. Tuy nhiên, chàng không thể gặp được bất cứ ai để mà hỏi han. Chàng đi lang thang suốt cả ngày chỉ gặp toàn rô-bốt, chẳng gặp được người nào. Chàng tự hỏi: «Không biết người thành phố này ở đâu nhỉ?».

Chàng ta bắt đầu hiểu rằng con người trong thành phố tân tiến này bị chính những phát minh của họ thống trị. Trong khi đi trên đường, chàng nghe thấy có tiếng ai đó khóc. Chàng tự nhủ : «May quá! Cuối cùng thì cũng có một con người! ». Chàng chạy về phía phát ra tiếng khóc. Thò đầu nhìn qua cửa sổ, chàng thấy một một đứa trẻ đang khóc. Thế là chàng nói chuyện với bé, chơi với bé. Thằng bé thích quá cười ngặt nghẽo, em cười mỗi ngày một lớn hơn, giòn giã hơn. Tiếng cười vang ra, dần lan khắp thành phố.

Tiếng cười như có phép mầu. Mọi căn nhà đang đóng im ỉm bỗng mở ra những cánh cửa sổ. Lý do đơn giản là từ nhiều năm nay chẳng hề có tiếng cười của trẻ. Thế là, mọi người ùa ra ngoài đường để xem ai đã cười. Chỉ ít phút sau, những con đường tấp nập người qua lại. Tiếng cười của đứa trẻ vẫn tiếp tục và nó có sức lây lan: Ai nấy đi trên đường đều nở một nụ cười, rồi họ bắt đầu cười nói với nhau. Tiếng cười cứ thế mà to hơn, vang lên rộn rã khắp nơi.

Cả thành phố tiếp tục cười trong suốt tuần. Cơn bệnh buồn bã biến mất hoàn toàn, các con đường của thành phố tràn ngập những người trẻ vì giờ đây, mọi ngóc ngách đều rộn lên niềm vui.

Ai cũng hài lòng và hạnh phúc, chàng trai trở về quê hương thân yêu của mình, bởi chàng khám phá ra chính trên quê hương của chàng đã có cái phát minh hay nhất: Đó là niềm vui.

Sứ điệp cho bạn Niềm vui là tạo vật đẹp nhất xuất ra từ bàn tay của Thiên Chúa, sau tình yêu (Thánh Gioan Bosco).

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Popular Articles