Monday, September 15, 2025

Giáo hội

Định Vị Chính Mình Trước Khi Chạm Tới Người Khác

Nguyễn Xuân Quang, sdb Trong bài phỏng vấn nhà văn...

Tuổi Trẻ Mênh Mông

Tác giả: Văn Am, SDB Tuổi trẻ đầy sức sáng...

Tuổi Trẻ Và Tình Yêu

Tác giả: Văn Am, SDB Tôi muốn bắt đầu một...

Sống Thật Với Chính Mình

Tác giả: Văn Am, SDB Mở đầu cho trang Giáo...

Giáo dục

Trí Tuệ Nhân Tạo: 10 Câu Hỏi Căn Bản

Trí tuệ nhân tạo: Mười câu hỏi cơ bản Khi...

Làm Thế Nào Để Phát Triển Thế Giới Bên Trong Của Trẻ?

Tác giả: Nhật Tâm “Thế giới trong tâm hồn được...

Giáo Dục Về Lòng Nhân Ái

Không ai phủ nhận sống trên đời cần một...

Có Một Mái Ấm Loan Báo Tin Mừng

Có lẽ là ơn gọi của riêng Thầy: Yêu...

Hãy Dạy Trẻ Cầu Nguyện

Trong những ngày cuối năm, tháng 11 và tháng...

Truyện tranh

Tu hội

Hội Chứng Philip Và Anrê

Bức thư của Cha Bề Trên Cả, Cha Fabio...

Ngôn Sứ Của Tha Thứ Và Vô Vị Lợi

NGÔN SỨ CỦA THA THỨ VÀ VÔ VỊ LỢI THÔNG...

Giáo Dục Vượt Trên Những Yếu Đuối

THÔNG ĐIỆP CỦA CHA BỀ TRÊN CẢ Cha Fabio Attard,...

Bám Rễ Sâu Trong Đức Tin: Thánh Lễ Bế Mạc Tổng Tu Nghị Lần Thứ 29

Vào Thứ Bảy, ngày 12 tháng 4 năm 2025,...

Chúng Ta Là Don Bosco Của Hôm Nay

THÔNG ĐIỆP CỦA PHÓ BỀ TRÊN CẢ, Cha Stefano Martoglio,...

Salêdiêng

Hội Chứng Philip Và Anrê

Bức thư của Cha Bề Trên Cả, Cha Fabio...

Trí Tuệ Nhân Tạo: 10 Câu Hỏi Căn Bản

Trí tuệ nhân tạo: Mười câu hỏi cơ bản Khi...

Góc Nhìn Của Salêdiêng Về Trí Tuệ Nhân Tạo

GÓC  NHÌN CỦA SALÊDIÊNG VỀ TRÍ TUỆ NHÂN TẠO GIỚI...

Ngôn Ngữ Của Con Tim

Tác giả: Tuấn Anh, SDB Bốn anh em truyền giáo...

Truyền Giáo Ở Pháp

Tác giả: Minh Chiến, SDB Vào cuối năm 3 triết...

Chuyên đề mới

Chuyên Đề 90: Định Vị Cuộc Đời

Các độc giả Chuyên đề Don Bosco thân mến, Chúng...

Chuyên Đề Don Bosco 89: Đời Sống Tựa Ánh Bình Minh

Quý độc giả Chuyên đề Don Bosco thân mến, Xuân...

Bạn trẻ

Giới Trẻ – Người Kiến Tạo Hòa Bình

Tác giả: Xuân Quang, SDB Khi va chạm giao thông,...

Giáo Dục Về Lòng Nhân Ái

Không ai phủ nhận sống trên đời cần một...

Góc Nhìn Về Nỗi Sợ Vô Hình Của Người Trẻ

GÓC NHÌN VỀ NỖI SỢ VÔ HÌNH CỦA NGƯỜI...

Hãy Dạy Trẻ Cầu Nguyện

Trong những ngày cuối năm, tháng 11 và tháng...

Để Không “Lỗi Kết Nối” Giữa “Thời Kết Nối”

Tác giả: Nguyễn Tường Tại sao mẹ lại đọc nhật...

Các thánh

Thánh Đaminh Savio

Chuyên Đề 3: ĐỒNG HÀNH Đa Minh Savio sinh ngày...

Đầy Tớ Chúa Akash Bashir, Cựu Học Sinh Don Bosco Tử Đạo

TẠ ƠN ĐẦY TỚ CHÚA COSTANTINO VENDRAME Tôi xin tạ...

Chuyên Đề

Thành Phố “Chạm Đến Mây”

Ban Truyền Thông

«Chạm đến mây» là tên của thành phố hiện đại nhất thế giới. Nó hiện đại đến nỗi người ta chẳng còn gì để mà phát minh ra nữa. Trên những con đường, người ta chỉ gặp toàn rô-bốt. Không có thầy thuốc, chẳng có thầy giáo, chẳng có lính cứu hỏa, cảnh sát, cũng không có thợ điện tử… Mọi sự đều do các loại rô-bốt đảm trách. Nếu ai đó bị bệnh thì đã có rô-bốt chăm sóc. Nếu muốn mua thứ gì, người ta sai rô-bốt đi mua. Những đứa trẻ đều có một con rô-bốt cùng học và một con khác để vui chơi.

Những cư dân chẳng hề biết nhau, bởi họ chẳng bao giờ ra khỏi nhà. Tất cả những gì họ cần đều có trong nhà của mình; họ có hầu như mọi sự. Có một điều duy nhất mọi người cần mà họ lại không có, đó là niềm vui. Dấu hiệu đặc trưng của căn bệnh này là sự buồn rầu. Những bác sĩ rô-bốt không biết chăm sóc căn bệnh này. Mọi người đều buồn và chẳng ai biết đến cười là gì. Thành phố «Chạm đến mây» đã có thời là như thế !

Ngày nọ, có một chàng trai đến thành phố«Chạm đến mây». Cậu được cử đến thành phố này để học cách phát minh ra những thứ văn minh nhất cho thành phố của mình. Tuy nhiên, chàng không thể gặp được bất cứ ai để mà hỏi han. Chàng đi lang thang suốt cả ngày chỉ gặp toàn rô-bốt, chẳng gặp được người nào. Chàng tự hỏi: «Không biết người thành phố này ở đâu nhỉ?».

Chàng ta bắt đầu hiểu rằng con người trong thành phố tân tiến này bị chính những phát minh của họ thống trị. Trong khi đi trên đường, chàng nghe thấy có tiếng ai đó khóc. Chàng tự nhủ : «May quá! Cuối cùng thì cũng có một con người! ». Chàng chạy về phía phát ra tiếng khóc. Thò đầu nhìn qua cửa sổ, chàng thấy một một đứa trẻ đang khóc. Thế là chàng nói chuyện với bé, chơi với bé. Thằng bé thích quá cười ngặt nghẽo, em cười mỗi ngày một lớn hơn, giòn giã hơn. Tiếng cười vang ra, dần lan khắp thành phố.

Tiếng cười như có phép mầu. Mọi căn nhà đang đóng im ỉm bỗng mở ra những cánh cửa sổ. Lý do đơn giản là từ nhiều năm nay chẳng hề có tiếng cười của trẻ. Thế là, mọi người ùa ra ngoài đường để xem ai đã cười. Chỉ ít phút sau, những con đường tấp nập người qua lại. Tiếng cười của đứa trẻ vẫn tiếp tục và nó có sức lây lan: Ai nấy đi trên đường đều nở một nụ cười, rồi họ bắt đầu cười nói với nhau. Tiếng cười cứ thế mà to hơn, vang lên rộn rã khắp nơi.

Cả thành phố tiếp tục cười trong suốt tuần. Cơn bệnh buồn bã biến mất hoàn toàn, các con đường của thành phố tràn ngập những người trẻ vì giờ đây, mọi ngóc ngách đều rộn lên niềm vui.

Ai cũng hài lòng và hạnh phúc, chàng trai trở về quê hương thân yêu của mình, bởi chàng khám phá ra chính trên quê hương của chàng đã có cái phát minh hay nhất: Đó là niềm vui.

Sứ điệp cho bạn Niềm vui là tạo vật đẹp nhất xuất ra từ bàn tay của Thiên Chúa, sau tình yêu (Thánh Gioan Bosco).

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Exit mobile version