Sunday, September 14, 2025

Giáo hội

Định Vị Chính Mình Trước Khi Chạm Tới Người Khác

Nguyễn Xuân Quang, sdb Trong bài phỏng vấn nhà văn...

Tuổi Trẻ Mênh Mông

Tác giả: Văn Am, SDB Tuổi trẻ đầy sức sáng...

Tuổi Trẻ Và Tình Yêu

Tác giả: Văn Am, SDB Tôi muốn bắt đầu một...

Sống Thật Với Chính Mình

Tác giả: Văn Am, SDB Mở đầu cho trang Giáo...

Giáo dục

Trí Tuệ Nhân Tạo: 10 Câu Hỏi Căn Bản

Trí tuệ nhân tạo: Mười câu hỏi cơ bản Khi...

Làm Thế Nào Để Phát Triển Thế Giới Bên Trong Của Trẻ?

Tác giả: Nhật Tâm “Thế giới trong tâm hồn được...

Giáo Dục Về Lòng Nhân Ái

Không ai phủ nhận sống trên đời cần một...

Có Một Mái Ấm Loan Báo Tin Mừng

Có lẽ là ơn gọi của riêng Thầy: Yêu...

Hãy Dạy Trẻ Cầu Nguyện

Trong những ngày cuối năm, tháng 11 và tháng...

Truyện tranh

Tu hội

Hội Chứng Philip Và Anrê

Bức thư của Cha Bề Trên Cả, Cha Fabio...

Ngôn Sứ Của Tha Thứ Và Vô Vị Lợi

NGÔN SỨ CỦA THA THỨ VÀ VÔ VỊ LỢI THÔNG...

Giáo Dục Vượt Trên Những Yếu Đuối

THÔNG ĐIỆP CỦA CHA BỀ TRÊN CẢ Cha Fabio Attard,...

Bám Rễ Sâu Trong Đức Tin: Thánh Lễ Bế Mạc Tổng Tu Nghị Lần Thứ 29

Vào Thứ Bảy, ngày 12 tháng 4 năm 2025,...

Chúng Ta Là Don Bosco Của Hôm Nay

THÔNG ĐIỆP CỦA PHÓ BỀ TRÊN CẢ, Cha Stefano Martoglio,...

Salêdiêng

Hội Chứng Philip Và Anrê

Bức thư của Cha Bề Trên Cả, Cha Fabio...

Trí Tuệ Nhân Tạo: 10 Câu Hỏi Căn Bản

Trí tuệ nhân tạo: Mười câu hỏi cơ bản Khi...

Góc Nhìn Của Salêdiêng Về Trí Tuệ Nhân Tạo

GÓC  NHÌN CỦA SALÊDIÊNG VỀ TRÍ TUỆ NHÂN TẠO GIỚI...

Ngôn Ngữ Của Con Tim

Tác giả: Tuấn Anh, SDB Bốn anh em truyền giáo...

Truyền Giáo Ở Pháp

Tác giả: Minh Chiến, SDB Vào cuối năm 3 triết...

Chuyên đề mới

Chuyên Đề 90: Định Vị Cuộc Đời

Các độc giả Chuyên đề Don Bosco thân mến, Chúng...

Chuyên Đề Don Bosco 89: Đời Sống Tựa Ánh Bình Minh

Quý độc giả Chuyên đề Don Bosco thân mến, Xuân...

Bạn trẻ

Giới Trẻ – Người Kiến Tạo Hòa Bình

Tác giả: Xuân Quang, SDB Khi va chạm giao thông,...

Giáo Dục Về Lòng Nhân Ái

Không ai phủ nhận sống trên đời cần một...

Góc Nhìn Về Nỗi Sợ Vô Hình Của Người Trẻ

GÓC NHÌN VỀ NỖI SỢ VÔ HÌNH CỦA NGƯỜI...

Hãy Dạy Trẻ Cầu Nguyện

Trong những ngày cuối năm, tháng 11 và tháng...

Để Không “Lỗi Kết Nối” Giữa “Thời Kết Nối”

Tác giả: Nguyễn Tường Tại sao mẹ lại đọc nhật...

Các thánh

Thánh Đaminh Savio

Chuyên Đề 3: ĐỒNG HÀNH Đa Minh Savio sinh ngày...

Đầy Tớ Chúa Akash Bashir, Cựu Học Sinh Don Bosco Tử Đạo

TẠ ƠN ĐẦY TỚ CHÚA COSTANTINO VENDRAME Tôi xin tạ...

Chuyên Đề

Một Mảnh Chuyện Cổ Tích

Tác giả: Hồng Anh

Liên đang loay hoay xếp lại sách trên kệ sách dành cho thiếu nhi, bỗng cô nhận ra một gương mặt quen thuộc, nhưng không mấy cảm tình. Đó là cô bé ngày nào cũng đến nhà sách mà chưa bao giờ mua lấy một quyển!

Cố gắng xếp thật nhanh, Liên muốn kết thúc cái công việc nhàm chán và nặng nhọc này sớm bao có thể. Một tiếng sau, khi mọi việc tạm ổn, Liên tranh thủ ăn bữa tối với cô bạn tên Vân cùng làm trong nhà sách.

  • Này! Cậu nhìn cô bé kia xem. Nó đọc sách ngấu nghiến như thể con mọt sách vậy!
  • Chán, nó đọc chứ có mua bao giờ đâu. Đọc thì đến thư viện, tại sao cứ đến chỗ người ta bán sách mà đọc thế. Bồ biết không, nó chưa hề mua một quyển nào bao giờ. Mà sao bố mẹ nó lại để nó ngồi lừ trong nhà sách sau giờ tan học thế nhỉ? – Liên nói một tràng và kèm theo cả những nhận định không mấy thiện cảm của mình.
  • Cậu biết nó ở đâu và bố mẹ nó là ai không?
  • Trời, hơi đâu mà biết. Rồi sao?
  • À, tình cờ mà mình biết thôi. Hôm qua mình bị xì lốp xe, nhưng mình phải thay ruột vì không vá được!haizzz…

Anh phục vụ bàn mang ra hai đĩa cơm phần, Liên và Vân nhận lấy cùng nụ cười thật tươi và khẽ gật đầu ngỏ ý cảm ơn. Vân lại tiếp tục với câu chuyện của mình:

  • Ở đó mình gặp đúng cô bé này. Cô khách hàng thân thiện của bồ đó.
  • Uhm, thân thiện gì! Mình chưa bao giờ nói chuyện với nó, phần vì quá bận, phần vì mình không mấy cảm tình với nó!
  • Nếu cô bé đó mua thỉnh thoảng mua vài cuốn sách chắc là bồ có cảm tình hơn há! Nhưng mình biết chắc cô bé đó muốn mua ủng hộ bồ cũng chẳng có thể làm được. Nhà nó nghèo lắm.
  • Thế giới này đầy người nghèo. Mình cũng nghèo nè!
  • Trong lúc vá xe, mình thấy cô bé ngồi ở đó nên bắt chuyện. Bé mồ côi nên phải ở với chú, quê ở Cà Mau nhưng lên Sài Gòn kiếm sống. Hai chú cháu không có tiền thuê mặt bằng, cho nên chỉ làm được ban đêm. Ban ngày ở đó là tiệm điện thoại di động, chiều tối người ta đóng cửa thì mới làm được, mà cũng nhờ chủ nhà thương tình cho làm! Hai chú cháu trọ ở Bình Tân, mỗi ngày lên quận 3 này làm. Mỗi sáng cô bé tự đi xe bus vào đây học tại một trường phổ cập. Học xong em qua nhà sách ngồi đọc sách để chờ tới giờ chú lên sửa xe. Tới nửa đêm hai chú cháu lại chở nhau về nhà trọ.

Câu chuyện kể ra, tâm trạng cả hai chùng xuống. Liên không bình luận cũng không hỏi thêm, đôi mắt thoáng buồn pha lẫn hụt hẫng. Liên nhìn bạn mình và chỉ buông được một câu:

  • Tội quá nhỉ? Hai đứa mình vẫn sung sướng chán!

Sau kỳ nghỉ lễ, Liên quay trở lại nhà sách. Cả thứ hai và ngày hôm sau, cô không thấy em bé gái đến đọc sách. Bỗng nhớ. Cô đến quầy sách chỗ em hay ngồi đọc, đó là khu truyện cổ tích. Mở những cuốn sách với đầy hình công chúa, hoàng tử, phù thủy, Liên nghĩ: “Chắc em gái đó có nhiều điều ước. Nhưng nếu được ước, em sẽ ước điều gì nhỉ: Một ngôi nhà, một cuộc sống bớt cơ cực, hay một hũ bột không bao giờ cạn…?”. Mãi đến thứ năm cô bé mới trở lại nhà sách. Liên đến gần làm quen.

Nhìn thấy trên tay em có cuốn sách “Truyện cổ Andersen”, Liên bắt đầu: “Ồ. Em đang truyện cổ Andersen hả? Chị rất thích đọc truyện của ông. Em thích chuyện gì nhất?”

“Em thích truyện Cô bé bán diêm. Truyện hay nhưng buồn, chị nhỉ?” – em thân thiện trả lời.

“Ừ. Nhưng nếu cô tiên trong truyện cho em một điều ước thì em ước điều gì?” – Liên tò mò muốn biết em suy nghĩ gì. Sau một thoáng ngập ngừng, em rụt rè nói: “Em ước là sẽ luôn có những cơ hội để đến nhà sách này để đọc truyện cổ tích”.

Liên bật cười trước suy nghĩ của em: “Em luôn có thể đến đây đọc sách mà. Lại có máy lạnh nữa”.

“Không được đâu chị ạ. Em sắp phải nghỉ học rồi! Có người khác thuê chỗ mà chú em đang làm, nên em không đi học ở đây nữa!”.

Nghe cô bé nói, Liên hình dung ra những cây diêm đang dần tàn trong giấc mơ nhỏ của cô bé.

Tối hôm ấy, trong thành phố ồn ào này có một cô bé ngập tràn hạnh phúc. Tay em ôm quyển “Truyện cổ Andersen”, tâm trí tràn ngập hình ảnh dễ thương của chị nhân viên nhà sách với nụ cười hiền. Em nhớ mãi câu nói của chị bán hàng khi tặng sách: “Tặng bé này, hãy hứa với chị là luôn cố gắng học tốt và vươn lên, để cuộc sống của em cũng là một câu chuyện cổ tích nhé!”.

Cô bé chẳng thể hình dung đời mình như một câu chuyện cổ tích nghĩa là gì, nhưng cô bé lại nghĩ mình vừa gặp một “cô tiên”.

Cũng tối hôm ấy, Liên thấy tâm hồn mình có một niềm vui khó tả. Cuộc sống bận rộn làm Liên chỉ còn biết đến bản thân mình. Nhưng từ hôm nay Liên tự hứa sẽ dành ra ít phút, chỉ ít phút thôi để quan sát, để trò chuyện cùng những người xung quanh, để có thể cho đi một chút gì nhỏ bé và để cảm nhận có một niềm vui lớn lao đang lớn lên từ tận con tim.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Exit mobile version