Sunday, September 14, 2025

Giáo hội

Định Vị Chính Mình Trước Khi Chạm Tới Người Khác

Nguyễn Xuân Quang, sdb Trong bài phỏng vấn nhà văn...

Tuổi Trẻ Mênh Mông

Tác giả: Văn Am, SDB Tuổi trẻ đầy sức sáng...

Tuổi Trẻ Và Tình Yêu

Tác giả: Văn Am, SDB Tôi muốn bắt đầu một...

Sống Thật Với Chính Mình

Tác giả: Văn Am, SDB Mở đầu cho trang Giáo...

Giáo dục

Trí Tuệ Nhân Tạo: 10 Câu Hỏi Căn Bản

Trí tuệ nhân tạo: Mười câu hỏi cơ bản Khi...

Làm Thế Nào Để Phát Triển Thế Giới Bên Trong Của Trẻ?

Tác giả: Nhật Tâm “Thế giới trong tâm hồn được...

Giáo Dục Về Lòng Nhân Ái

Không ai phủ nhận sống trên đời cần một...

Có Một Mái Ấm Loan Báo Tin Mừng

Có lẽ là ơn gọi của riêng Thầy: Yêu...

Hãy Dạy Trẻ Cầu Nguyện

Trong những ngày cuối năm, tháng 11 và tháng...

Truyện tranh

Tu hội

Hội Chứng Philip Và Anrê

Bức thư của Cha Bề Trên Cả, Cha Fabio...

Ngôn Sứ Của Tha Thứ Và Vô Vị Lợi

NGÔN SỨ CỦA THA THỨ VÀ VÔ VỊ LỢI THÔNG...

Giáo Dục Vượt Trên Những Yếu Đuối

THÔNG ĐIỆP CỦA CHA BỀ TRÊN CẢ Cha Fabio Attard,...

Bám Rễ Sâu Trong Đức Tin: Thánh Lễ Bế Mạc Tổng Tu Nghị Lần Thứ 29

Vào Thứ Bảy, ngày 12 tháng 4 năm 2025,...

Chúng Ta Là Don Bosco Của Hôm Nay

THÔNG ĐIỆP CỦA PHÓ BỀ TRÊN CẢ, Cha Stefano Martoglio,...

Salêdiêng

Hội Chứng Philip Và Anrê

Bức thư của Cha Bề Trên Cả, Cha Fabio...

Trí Tuệ Nhân Tạo: 10 Câu Hỏi Căn Bản

Trí tuệ nhân tạo: Mười câu hỏi cơ bản Khi...

Góc Nhìn Của Salêdiêng Về Trí Tuệ Nhân Tạo

GÓC  NHÌN CỦA SALÊDIÊNG VỀ TRÍ TUỆ NHÂN TẠO GIỚI...

Ngôn Ngữ Của Con Tim

Tác giả: Tuấn Anh, SDB Bốn anh em truyền giáo...

Truyền Giáo Ở Pháp

Tác giả: Minh Chiến, SDB Vào cuối năm 3 triết...

Chuyên đề mới

Chuyên Đề 90: Định Vị Cuộc Đời

Các độc giả Chuyên đề Don Bosco thân mến, Chúng...

Chuyên Đề Don Bosco 89: Đời Sống Tựa Ánh Bình Minh

Quý độc giả Chuyên đề Don Bosco thân mến, Xuân...

Bạn trẻ

Giới Trẻ – Người Kiến Tạo Hòa Bình

Tác giả: Xuân Quang, SDB Khi va chạm giao thông,...

Giáo Dục Về Lòng Nhân Ái

Không ai phủ nhận sống trên đời cần một...

Góc Nhìn Về Nỗi Sợ Vô Hình Của Người Trẻ

GÓC NHÌN VỀ NỖI SỢ VÔ HÌNH CỦA NGƯỜI...

Hãy Dạy Trẻ Cầu Nguyện

Trong những ngày cuối năm, tháng 11 và tháng...

Để Không “Lỗi Kết Nối” Giữa “Thời Kết Nối”

Tác giả: Nguyễn Tường Tại sao mẹ lại đọc nhật...

Các thánh

Thánh Đaminh Savio

Chuyên Đề 3: ĐỒNG HÀNH Đa Minh Savio sinh ngày...

Đầy Tớ Chúa Akash Bashir, Cựu Học Sinh Don Bosco Tử Đạo

TẠ ƠN ĐẦY TỚ CHÚA COSTANTINO VENDRAME Tôi xin tạ...

Chuyên Đề

Tìm Kiếm Một Hoàng Tử

Ban Truyền Thông

Ý tưởng chủ đạo

“Ai muốn trở nên lớn nhất thì hãy phục vụ mọi người” (Giê-su)

  • Nhân đạo
  • Tham vọng
  • Phục vụ

Ngày xưa, tại một đất nước xa xôi nọ, nhà vua đã cho ra một thông cáo sau: “Cần có một hoàng tử. Ngày mai, tất cả những ai ước muốn trở thành hoàng tử, hãy đến cung điện nhà vua”. Ngày hôm ấy có rất đông các chàng trai tề tựu. Sau khi đã duyệt xét từng người ứng sinh một cách kỹ lưỡng, họ chọn ra được hai người. Đây là hai người có phẩm chất tốt nhất để có thể trở thành hoàng tử. Nhưng cuối cùng phải làm thế nào để chỉ chọn một người thôi. Người ta đã tranh cãi lâu giờ để có thể xác định xem ai là người có phần hơn, thế nhưng giữa họ vẫn chưa đi tới một sự nhất trí. Do đó, Đức vua phải can thiệp vào để tìm ra đáp án. Đức vua yêu cầu cả hai người đến trình diện vào ngày hôm sau. Ông nói:

  • Người nào trong hai ngươi đến được thành phố nhỏ nhất vương quốc này trước tiên thì sẽ được công nhận là hoàng tử.

Thành phố ấy tọa lạc ở một nơi rất xa cung điện, nên cần phải đi nhiều ngày để có thể tới nơi. Hai ứng sinh vội vã lên đường. Một trong hai người bắt đầu bước đi rất nhanh, bỏ rơi người kia với một khoảng cách rất xa.

Trên đường đi, anh bắt gặp một người bị bọn cướp chặn đánh, cướp hết tiền bạc và bỏ người đó dở sống dở chết ở bên đường. Thấy cảnh này và suy đoán được hiện tình xảy ra, anh ta vượt qua và tiếp tục cuộc hành trình của mình. Người thứ hai tới nơi, anh dừng lại để cấp cứu cho người bị nạn. Anh vác nạn nhân trên vai và đưa đến làng gần đó một thầy thuốc để cứu chữa nạn nhân. Sau đó anh mới tiếp tục lên đường.

Trước đoạn đường có người bị nạn đó, anh cũng thấy có một đứa trẻ bị lạc trong rừng. Nó khóc lóc mãi. Người thứ nhất cũng lờ đi, không đếm xỉa gì đến. Nhưng một lúc lâu sau người thứ hai mới tới, thấy đứa trẻ, anh dỗ dành nó, cầm tay nó đi suốt cả ngày trời để tìm ba mẹ của em. Khi tim thấy ba mẹ đứa trẻ, anh trao cho họ rồi lại vội vã lên đường. Nhưng anh đã mất quá nhiều thời gian nên chẳng thể nào là người đến trước được nữa. Sự việc không thể khác đi được. Do vậy, khi người thứ hai đến được thành phố nhỏ nhất của vương quốc thì người đến thứ nhất đã đến trước và đang tổ chức ăn mừng chiến thắng, bởi anh chắc mẩm rằng mình phải là người chiến thắng.

Khi Đức vua đến nơi để công bố danh phận hoàng tử cho người chiến thắng, ông hỏi hai người:

  • Trên đường đi đến đây, có một thị trưởng cho ta biết rằng ông được một người lạ mặt cứu thoát chết. Rồi cũng có hai ông bà đến gặp ta và xin ban thưởng cho một người lạ mặt đã cứu đứa con đi lạc của họ. Ai trong hai người đã làm những điều này?

Người đến đích cuối cùng thấy việc mình làm đã bị Đức vua biết, nên liền giơ tay lên. Lúc ấy, Đức vua mới long trọng lên tiếng công bố danh phận của vị hoàng tử, ông nói:

  • Ngươi đã tỏ ra có được những phẩm chất hơn người để xứng đáng trở thành một hoàng tử: Đó là coi trọng việc giúp đỡ và phục vụ dân chúng hơn mọi sự khác.

Người đến đích trước bắt đầu lên tiếng biện hộ, nhưng nhà vua nói với giọng quyền uy: Người đến sau ngươi đã tỏ ra là người đứng hàng đầu về nhân bản. Còn ngươi, ngươi đến trước nhưng lại như kẻ đến sau. Bởi dọc dài hành trình, ngươi đã bỏ qua nhiều điều quan trọng. Ngươi đã tìm kiếm quyền lực và vinh quang, chứ không vì lợi ích của dân chúng.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Exit mobile version