Wednesday, October 23, 2024
spot_img

Bài Nổi Bật

spot_img

Bài Viết Mới

Đồng Hành Và Đồng Cảm

Tác giả: Cosma Đặng

Phải chăng vì đã từng thấm thía sự cô đơn của kẻ độc hành trên đường đời, nên cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã trải lòng mình với câu hát “ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau” (Diễm Xưa). Cuộc sống được đan dệt với một chuỗi những thách đố, khó khăn, niềm vui, nỗi buồn, hoan ca rồi than khóc. Tất cả cứ đến rồi đi luân phiên nhau cách mầu nhiệm. Dòng chảy chẳng êm ả này làm cho chúng ta ngày càng thấy rõ hơn những giới hạn của bản thân. Cũng vì vậy, hơn bao giờ hết, chúng ta cảm thấy cần sự đồng hành của những người giàu kinh nghiệm sống, tri thức và khôn ngoan. Chúng ta cũng cần sự đồng cảm nơi những người thân và những người bạn tri kỷ. Thật vậy, chúng ta cần có nhau!

Trong khi đó, có nhiều người vẫn ảo tưởng rằng con người có sức mạnh vô biên. Có người thậm chí quả quyết rằng, họ có thể làm được tất cả những gì mình muốn, có thể tự quyết định tất cả mà không cần ai trợ giúp. Không biết rồi sẽ có ngày nào đó, con người có thể làm được những điều như Siêu Nhân, Người Nhện hay Harry Potter… trong những bộ phim truyện giả tưởng không. Thế nhưng có một thực tại là, dù muốn dù không chúng ta cũng cần ít nhất hai người để chúng ta hiện hữu trên cõi đời này, đó là cha mẹ. Dù muốn dù không, chúng ta cũng cần ít nhất một người có đủ sức khỏe để đưa chúng ta về lại lòng đất.

Và không chỉ có con người cần sự đồng cảm và đồng hành, mà ngay cả thiên nhiên một cách nào đó cũng cần. Người ta kể rằng,

Vào một thời điểm đã ấn định, Đấng Tạo Hóa quyết định tạo ra những dòng suối và trao cho chúng cùng một sứ mệnh cao cả là đem tin vui của Ngài đến những miền đất khô cằn và làm tái sinh chúng. Sứ mệnh của những dòng suối sẽ chỉ kết thúc khi chúng ra đến biển cả. Nhưng mọi dòng suối phải tự tìm đường để vượt qua những miền đất khô cằn, làm tái sinh miền đất ấy, rồi tiếp tục lên đường đến với biển.

Được ban tặng một lượng nước dồi dào nhưng không phải là vô tận, dòng suối nào cũng quyết tâm để hoàn thành cho bằng được sứ mệnh mà Thượng Đế trao phó. Một số dòng suối gần nhau, chúng tự thấy mình không đủ sức để vượt qua vùng đất khô cằn và những mùa nắng hạn để vươn ra biển. Thế nên chúng bảo nhau, hợp lại thành một dòng sông lớn. Với lối này, dòng sông không mấy khó khăn để vượt qua những vùng đất khát cháy dưới ánh nắng thiêu đốt. Chẳng những thế, dòng sông còn biến nơi ấy thành những đồng bằng phì nhiêu. Rồi cứ thế, cùng với nhau, những dòng suối hòa thành một dòng chảy đổ vào biển cả.

Ngược lại, lại có những dòng suối tự mình vượt qua những thung lũng, sườn đồi và những cánh rừng. Vẫn đều đặn, như những dòng suối khác, chúng nhận một lượng nước không nhỏ do những cơn mưa tặng nhưng không. Điều này lại càng làm cho những dòng suối này thêm tự tin hơn. Chúng thấy có thể tự mình vượt qua một chặng đường dài để đến biển, nên quyết định chọn con đường đến biển một mình. Thế rồi điều phải đến cũng đã đến. Không còn đồi núi và những cánh rừng nữa, chúng phải đối diện với nắng hạn và miền đất khô cằn. Lượng nước trở nên ít dần, do sức nóng của mặt trời làm bốc hơi và miền đất khát đang há miệng hút tất cả nước chảy qua. Chẳng cầm cự được bao lâu, những dòng suối này trở thành những dòng suối khô.

Đây là kinh nghiệm làm người mà ai ai cũng có thể nghiệm thấy. Cho nên, tìm thấy những người bạn trên cùng một con đường là tìm thấy những kho tàng, nhưng quý hơn nữa là tìm được một người hướng dẫn khôn ngoan, bởi họ sẽ chắc chắn sẽ đạt được niềm hạnh phúc vĩnh cửu.

Đối với những người Kitô hữu thì sự đồng hành và đồng cảm không chỉ là một nhu cầu hiển nhiên mà còn là một xác tín siêu nhiên nữa. Thánh Phao-lô nói: “không ai sống cho chính mình và không ai chết cho chính mình” (Rm 14:7). Thực vậy, người Kitô hữu cần luôn ý thức được chiều kích cứu độ trong mỗi việc mình làm và qua cách mình sống. Đối với họ, sự đồng hành và đồng cảm không chỉ đơn thuần là những tương quan giữa người với người mà còn là giữa người với Thiên Chúa. Sự đồng hành đích thực chính là để cho mình được hướng dẫn bởi Thần Khí. Sự đồng cảm đích thực chính là để cho mình được chữa lành bởi tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa. Thực vậy, sự đồng hành và đồng cảm giữa người với người chỉ nảy sinh hoa trái bình an, khi cả hai để cho Thiên Chúa ở giữa họ, chữa lành và đồng hành.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Popular Articles